DUY BẰNG RU LẠI GIẤC MƠ (Trang Thơ Chủ Nhật)

                                             
       


                  RU LẠI GIẤC MƠ

Bâng khuâng dạo phố Sài Gòn
Dấu chân năm tháng đã mòn nắng mưa

Bằng lăng tím ngả đường xưa
Hào hoa phố mới nắng vừa nhóm lên

Lạ quen áo trắng dáng em
Phượng hồng thắp lửa bên thềm tuổi thơ

Ta về ru lại giấc mơ
Gọi xanh kỷ niệm dọc bờ sông quên.




SAU NGÀY CHA ĐI XA

Con tuổi già mới hiểu hết tình cha
Bao hụt hẫng
Lúc cha không còn nữa
Theo gió mây cha trở về thiên cổ
Và mẹ con cùng ôm bóng bên người

Khi gần cha 
Con lặng lẽ dỗi đời
Những nhỏ nhen giận hờn cha vô cớ
Hối ngàn lần trả không hết nợ
Sự muộn màng trách cứ chỉ thêm đau

Cha ra đi mưa nắng dãi dầu
Cha trở về
Con thấy mình xa lạ
Cách trở sợi vô tình len giữa
Đâu biết lòng cha đau giấu ở bên trong

Đời đen bạc cha chẳng buồn lòng
Con bọt bèo trong bước đường danh vọng
Giờ mới thấm cha ơi
Tất cả chỉ phù du như sóng…
Tới biển rồi mới thấy suối cô đơn.


ĐÊM BIỂN VŨNG TÀU

Thành phố vào đêm xanh nước biển
             Gió mê man tung bọt trắng lân tinh
             Cánh buồm khơi xa
             Rộn sóng vỗ
             Trăng khỏa thân sóng biển tự tình

             Thành phố trẻ gục vào đêm rất trẻ
             Hoa viên Trưng Vương, Bãi Trước, Bãi Sau
             Đèn tương tư dắt bước chân qua phố
             Em thêm đường cà phê
  Anh thêm lời mặn gió

             Vỉa hè cháo thơm ngon hải sản
             Khoai nướng bùi hương vị quê nhà
             Khách bộ hành cùng trăng du thưởng
             Phố ngực trần đón gió khơi xa

             Những bạn trẻ quây quần hát bài ca cùng sóng
             Muốn hòa trăng rót vào biển cho đầy
             Đại lộ Hạ Long, Thùy Vân dương liễu vẫy tay
             Xiết chặt vòng eo cửa biển

             Phố sương đêm ướt lạnh
             Những bóng người khuya khoắt về đâu
             Biển huyền bí, biển diệu kỳ lặng lẽ
             Ta âm thầm nghe sóng vỗ sang đêm
                                       
Trại sáng tác Vũng Tàu 20-12-2012




 TRONG MẮT HOÀNG HÔN
                   
Lúc hoàng hôn biển ửng hồng đôi má
Sóng sánh pha lê 
Xanh nghẹn chiều
Mây tóc xõa níu biển trời gần lại
Tình mặn mòi hiện lên sắc môi 

Hoàng hôn biển dậy thì ngực biển
Mặt trời gửi lửa dưới đại dương
Ôm hòn ngọc ngủ mê vào đáy lặng
Biển âm thầm hoá kiếp nợ cô đơn

Ta biết biển lúc này còn rên sóng
Còn tương tư dan díu mặt trời 
Còn những hờn ghen siết vòng tay nắng
Cuộn về đêm hay thả núi rong chơi?

Phút giao thời trong khoảng lặng vô biên
Chỉ còn lại một mình ta, ta hiểu 
Biển đa tình trong mắt hoàng hôn.

                   D.B (TP. HCM)
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét:

  1. Khi gần cha
    Con lặng lẽ dỗi đời
    Những nhỏ nhen giận hờn cha vô cớ
    Hối ngàn lần trả không hết nợ
    Sự muộn màng trách cứ chỉ thêm đau
    KHI CHA KHUAT CON MOI NHAN RA THI DA MUON MANG! BIET LA VAY NHUNG MAY AI NHIN THAY TRUOC DUOC DAY?

    Phút giao thời trong khoảng lặng vô biên
    Chỉ còn lại một mình ta, ta hiểu
    Biển đa tình trong mắt hoàng hôn.
    BAY NHIEU DO CUNG DU ROI ANH HAI BANG OI! CHUC ANH VUI KHOE!

    Trả lờiXóa