GẠO VO THÀNH TIẾNG CƠ CẦU - Thơ Viễn Trình
Em về vo gạo thổi cơm
Thổi mây gió đến vàng rơm một mùa
Thổi ngày nắng trắng ngày mưa
Thổi nghìn năm tới duyên chưa muộn màng
Giếng quê mạch sạch gạo làng
Em ngồi vo những vô vàn tình anh
Dựng lều hai đứa ngồi canh
Cơm trào sóng bể rát gành mây bay
Đi trong khô khốc ruộng cày
Dấu chân còn lấm thấm ngày gặp nhau
Gạo vo thành tiếng cơ cầu
Chìm trong cạn cạn sâu sâu đời mình.
V.T
0 nhận xét:
Đăng nhận xét