LẠC LỐI – Thơ Hồ Tịnh Thủy



Chiều úp mặt vào lưng đồi
Né cơn bão lạc lối đi hoang
Đôi bàn tay run lên
Bịt vết thương lòng đang rỉ máu
Trăng mười sáu bật khóc.

 Hoàng hôn buông trên mái nhà
Kéo nỗi nhớ chảy về như những dòng sông
Những dòng sông bất lực muốn quay về cội
Em bất lực trước nỗi nhớ anh
Sao nỡ trôi theo dòng xoáy cuộc đời…

Màn đêm rụng
Những hạt mưa nhẹ nhẹ rơi
Áp mình lên đất mẹ
Nghe nhịp tim đang thoi thóp thở
Phải chăng tình ta sắp chết rồi…

Anh
Sao không thử một lần quay lưng nhìn bình yên vẫy gọi
Sao không thử một lần nhìn vào mắt lòng và nghe con tim nói
Buông tay đời
Hoa tuyệt vọng lên ngôi…

Huế, 2012

Hồ Tịnh Thủy
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

4 nhận xét:

  1. Hoàng hôn buông trên mái nhà
    Kéo nỗi nhớ chảy về như những dòng sông
    Những dòng sông bất lực muốn quay về cội
    Em bất lực trước nỗi nhớ anh
    Sao nỡ trôi theo dòng xoáy cuộc đời…
    DOI XE BONG NHU HOANG HON BUONG PHU. MA NOI NHO MAI XOAY TRAO THEO DONG CHAY CUA THOI GIAN! OI NOI LONG DAU DAU PHAI KHONG HO TINH THUY! CHUC KHOE!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tịnh Thủy cảm ơn Song Song đã có lời chia sẻ với bài thơ.
      Chúc Song Song vui nhiều.

      Xóa
  2. Anh
    Sao không thử một lần quay lưng nhìn bình yên vẫy gọi
    Sao không thử một lần nhìn vào mắt lòng và nghe con tim nói
    Buông tay đời
    Hoa tuyệt vọng lên ngôi…
    Bài thơ hay! Rất thích.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn cô Mây đã có lời chia sẻ.
      Mong nhận được góp ý cho những bài thơ sau ạ
      Chúc cô vui.

      Xóa