Hè lại về, mùa lại nhớ thiết tha
Cánh phượng đỏ nép mình trong ánh nắng
Tình thuở nhỏ sao mà ta nhớ lắm
Tuổi học trò theo mãi những buồn vui.
Ánh nắng chiều tan mơ ước xa xôi
Bởi người xưa không còn đây nữa
Ve thắp lên cho sân trường chút lửa
Nồng cháy lửa tình hay lửa buồn đau?
Vắng em rồi, bước vẫn bước vậy thôi
Đường phượng xưa giờ chỉ còn một bóng
Áo trắng kia đã thay thành áo đỏ
Mà vần thơ còn đau đáu đợi người.
Bấy nhiêu năm nơi xứ lạ ta về
Áo vẫn trắng giữa sân chiều “hạ trắng”
Phượng vẫn đỏ tiễn người xưa đâu mất
Để bây giờ nước mắt thấm tràn mi!
H.N.P (An Giang)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét