Hà Thanh nước chảy về đâu?
Thương con mẹ hứng cho sâu biển lòng
Lúa cuối Hạ, cá đầu Đông
Mưa dầu nắng lửa lưng còng gian lao.
Xuân về bắt ốc cầu ao
Gai tre xé áo, Hạ đào lấy măng
Đêm Thu vá áo dưới trăng
Sang Đông áo ấy làm chăn đắp hờ
Thế mà con cứ dại khờ
Tưởng rằng thi vị, làm thơ dâng người!
Một thời gian khó qua rồi
Qua luôn cả một kiếp người đăm đăm.
Bên mồ mẹ nước lạnh căm
Hà Thanh lặng chảy, tình thâm đâu rồi? L.Đ.D
Bài thơ nao lòng
Trả lờiXóaCám ơn bạn Hồ Tịnh Thủy đã chia sẻ, đồng thời cám ơn anh Duyên và ban biên tập HQN đã minh họa bức ảnh độc đáo quá khiến cho bạn Hồ Tịnh Thủy nhìn bức ảnh mà thấy nao lòng.
Trả lờiXóaChào Lê Đình Danh,
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã khen. Mình cũng tìm một cái hình "may rủi" vậy mà! Rất mong những tác phẩm mới của tác giả bộ tiểu thuyết lịch sử Tây Sơn bi hùng truyện. Chúc Danh vui, khoẻ và giàu sức sáng tạo. Thân mến!