Chênh chao nắng, phượng hồng miền nhớ
Xanh khoảng trời mười bảy, mười lăm
Biết còn em ngây thơ ngày đó
Sỏi mềm chân đếm nhịp thương thầm.
Bên cửa lớp tiếng lòng ngân khẽ
Lá quên bài ngơ ngác tình thư
Ta mang theo chân trời góc bể
Tình đầu lấp lánh nỗi tương tư!
Đuổi mộng hụt hơi trầm cung lặng
Sân si loạn nhịp chìm hoang mê
Lên núi thắm níu hờn mây trắng
Bến sông son thao thiết buổi về…
Bao vần thơ bể dâu chưa dứt
Bao mùa phai. Chấp chới chiếc vàng
Tháng Năm gọi Hạ về thổn thức
Cháy lòng ta liên khúc ve ran!
Còn chút máu mê đời run rẩy
Tình thơ đằm đượm áo sương pha
Tiếng sỏi ngọt mềm âm vọng mãi
Trinh nguyên chiều bóng nhỏ em xa…
Thị trấn Gia Ray, 10/5/2013
N.N.P
0 nhận xét:
Đăng nhận xét