BÂNG KHUÂNG - Thơ Nguyễn Thái Huy


BÂNG KHUÂNG 1 

Đâu rồi giáo đường xưa
Với khoảng trời vụng dại
Tóc dài vô tình mãi
Để gió chiều bâng khuâng
Chìm sâu con ngõ nhỏ
Xóm đạo khuất xa dần
Giáng sinh về bên cửa
 Mà lá rụng đầy sân....!

BÂNG KHUÂNG 2

Ngang qua giáo đường xưa
Nghe từng hồi chuông đổ
Nhớ người nơi xóm nhỏ
Tan lễ về đêm khuya
Bóng nghiêng dài góc phố
Lời kinh nghe chưa rõ
Chỉ ấm giọng một người
Mắt mơ về sâu thẳm
Mộng tràn lên đôi môi
Gần mà xa vời vợi
Đâu  rồi giáo đường ơi...?!

Nguyễn Thái Huy (Huế)

Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

2 nhận xét:

  1. Lâu rồi mới gặp lại thơ của anh Thái Huy , những vần thơ nhớ về ngày xưa với bao kỉ niệm ..... Đọc thơ anh , em thích bài thơ Bâng Khuâng 1 .Hay và rất thơ !!!
    Chúc anh một mùa giáng sinh vui vẻ an lành !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Quốc Tiến đã chia sẻ một thời để yêu và một thời để nhớ của anh. Cũng chúc em hạnh phúc,an lành trong mùa Nọel 2013 và Tết Dương lich 2014 này.

      Xóa