NHƯ CHIM TRỜI BAY RẤT TỰ DO - Thơ Viễn Trình
Trăm năm thôi nào có bao lâu
Ta về đây rồi để về đâu?!
Trăng lang thang một mình một bóng
Ta lẻ loi cúi đầu…
Ôi trăm năm là cuộc dạo chơi
Hỡi trăm năm mây che mặt người
Em nở nụ cười
Chợt đến chợt đi
Còn gì lả lơi, còn gì lả lơi?!
Ong bướm hay đưa nôi cuộc đời
Đưa dắt ta đi qua một thời
Trong tận cùng bờ vui
Trong tận cùng niềm vui có khi gặp nỗi buồn
Trong tận cùng nỗi buồn ta lại gặp niềm vui
Và sau nữa, tận cùng sau nữa
Trời ban ơn khi ta còn chờ đợi
Nông dân được mùa như ta được tình yêu
Này rạ rơm còn những thảo thơm
Trên môi nhau hương vương nồng nàn
Lúa thắp mùa vàng
Thay lời chiều hôm…
Một đời cần lao người ơi ở nơi nào?!
Cây trên chiến hào đã xanh ngát tự do
Một đời mẹ lo, một đời mẹ đợi
Tấm lòng vời vợi hạnh phúc là con
Những bàn tay còn nắm những bàn tay
Đưa dắt nhau đi qua đời này
Những vòng tay vun tình gió lộng
Xây đắp hòa bình biển rộng trời cao
Ta về đây là để mang ơn
Khi ta đi không quên phút lọt lòng
Và năm tháng sẽ trùng phùng năm tháng...
Như chim trời bay rất tự do.
Viễn Trình
0 nhận xét:
Đăng nhận xét