tôi còn đợi đó nay, sau.
sông về bến lỡ làm Bàu ưu tư.
biển khơi cách một mà như,
trăm năm sóng bạt người từ trăm năm...
Bàu chiều trơ đáy mù tăm.
nắng tìm bến đậu xa xăm dị thường.
gương trời phẳng nỗi sầu vương.
soi trong dạ rối lấp đường sông mây.
sông xa nước đổ vơi đầy.
trăm năm chưa thấy buồn rây bãi Bàu.
biển gầm thét những gì nhau.
trăm năm chưa thấy niềm đau cách bờ.
thôi thì bỏ dạ làm ngơ.
ngụp tôi Bàu cạn dật dờ trăm năm.
Thành Văn
Bài thơ lục bát thật hay! Mình thích nhất những câu nầy
Trả lờiXóaBàu chiều trơ đáy mù tăm.
nắng tìm bến đậu xa xăm dị thường.
gương trời phẳng nỗi sầu vương.
soi trong dạ rối lấp đường sông mây.
sông xa nước đổ vơi đầy.
trăm năm chưa thấy buồn rây bãi Bàu.
biển gầm thét những gì nhau.
trăm năm chưa thấy niềm đau cách bờ.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaDạ..TV cảm ơn Cô Mây nhiều..!
Trả lờiXóa