CÓ THỂ VÀ KHÔNG THỂ - Thơ Nguyên Cẩn



 Anh có thể chặn bắt bao con thuyền

 Ném cá tôm xuống biển

 Bắn vào ngư dân không tấc sắt

 Hùng hồn kiêu ngạo dưới trời xanh

 Vì anh là Thiên tử

 Anh có thể chặn ngăn bao dòng sông

 Xây bao nhiêu con đập

 Phá bao nhiêu công trình

Anh có thể tuyên bố Biển của mình

 Trời cũng của mình

 Đất sẽ của mình

 Vì anh là Thiên tử

Nhưng anh sẽ không bắt được ai quỳ gối

 Dù anh có súng

 Dù anh có hỏa tiễn phóng rất xa

Dù anh chước quỷ mưu ma

 Anh sẽ không bắt được ai tôn trọng

Anh sẽ không thể làm đổi thay lịch sử

 Anh sẽ không nhổ được những chiếc cọc

 Chôn sâu trong tim anh ngọn sóng Bạch Đằng

Anh sẽ không quên chiếc ống đồng cứu anh khỏi chết

 Trên đường tẩu thóat

Anh hiểu chăng: Vì cha ông tôi muốn tha anh

 Anh sẽ không làm sao bắt lịch sử thay lời

Khi anh quỵ xuống trước những kẻ yếu hơn mình

 Trong chiến tranh Nha phiến

Nỗi nhục Lư Cầu kiều

 Còn đó

 Dù anh có súng

Dù anh đông hơn

Chúng tôi không xâm lăng anh

 Chúng tôi muốn và yêu hòa bình hơn mọi thứ trên đời

Vì chúng tôi chán ngán chiến tranh

 Trong đó phần lớn do các anh mang đến

 Hàng nghìn năm mỏi mệt

Các anh có thể làm mọi điều

 Nhưng không thể làm chúng tôi quỳ gối

 Vì chúng tôi không quen van xin

Đừng bắt chúng tôi

Phải cắm cọc dòng sông

 Phải ăn tết muộn vì còn bận đuổi các anh đi

Chúng tôi trân trọng mong các anh

Trân trọng gọi các anh: Ngài Tô Định, Ngài Thoát Hoan, Ngài Tôn Sỹ Nghị… Ngài XXX

Đừng bắt chúng tôi đứng lên tuốt gươm khỏi vỏ

 Lòng dặn lòng lời thề Sát Thát năm xưa

 Nay đang ngủ yên trong lịch sử

Xin các anh đừng đánh thức

Quá khứ hiển linh kia

Nghe trong gió lời Mật ngôn còn vọng:

Muốn hàng xin hãy lấy đầu ta

Nếu không thắng ta chẳng trở về con sông này nữa

Sử xanh còn ghi lại

Dưới đáy sông còn vùi lấp xác thân ai?

Anh không thể làm được điều anh muốn

 Nếu anh biết lịch sử thường lập lại

 Hãy hỏi Bạch Đằng liệu có lần ba?

Chúng tôi nguyện cầu cho bồ câu trắng hiện

 Dù anh đang hóa diều hâu

Dù anh đang gào thét hò hét giữa biển Đông

Biển hay sông thì lời thề vẫn thế

 Mật ngôn kia vẫn rực sáng trời Nam

Anh phải nhớ là anh không thể

Máu xương người không phải cá tôm đâu…

Nếu có quay đầu

 Anh có thấy triệu nấm mộ sâu thời Bắc thuộc

 Có cả xác cha ông các anh

 Chôn dưới đó bao nhiêu cuồng vọng

 Mộng đế vương tan nát bao Triều

Hãy nghĩ xa hơn

Những trò xiếc khỉ

 Đang khuấy động tâm anh


Nguyên Cẩn (TP. HCM)
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét:

  1. TÂM SỰ YẾT KIÊU

    Ngọc Hoa hỡi người thương muôn kiếp
    Ta nhìn nhau đau đáu ngàn đời
    Ai bảo em sinh ra dưới vầng sáng mặt trời
    Phụ vương em nhằm tổ quốc anh hà hiếp

    Yết Kiêu nầy cùng cháu con bước tiếp
    Theo chiều dài lịch sử của nước non
    Dẫu yêu em bên giấc mộng chưa tròn
    Nhưng đâu thể nhìn hậu nhân em lấn biển

    Giàn khoan kia nào đâu là ân điển
    Mà chập chờn nơi vùng biển quê anh
    Em hiển linh bảo chúng rút cho nhanh
    Dân tộc anh không bao giờ lùi bước

    Vì yêu em nên anh đành báo trước
    Để mai nầy ta khỏi phải trách nhau
    Để tình đôi ta mãi mãi thắm màu
    Và biển đông luôn an bình thơ mộng

    Trả lờiXóa