(Thân tặng Hà Giang)
Anh ngược dòng trôi, vớt cuộc tình em
Vớt bờ môi xinh
vớt trái tim
người con gái
Nước thượng nguồn ghen nên đẩy người
xa mãi
Anh cắn môi đời,
cào xước ngực… dòng sông
Em trôi qua anh luống cải cũng lên ngồng
Ngô rất xanh
Lúa đang thì con gái
Uống cạn hương tóc em,
gối trọn môi trên khuôn ngực vồng…
mê mải
Chếnh choáng say, điên
bỗng thấy mình ngây dại
Luống cuống vào đêm
Không nhớ nổi một
tên người
Sông là em
là tên
Bình dị xanh trong như đang chảy giữa đời
Anh
kẻ lạc giữa dòng em
chưa bao giờ nguôi… khát!!!
Nguyễn Đăng Thanh (TP. HCM)
Nguyễn Đăng Thanh (TP. HCM)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét