Em ngồi giặt áo cho anh
Xà phòng tung bảy sắc
Nhớ lúc yêu huyền hoặc
Môi ấm. Trời ghen
Tóc mượt vai anh
Tiếng “dạ” dịu hiền nhỏ nhẻ
Em giặt áo
Vấp phải ngón tay mình
Bóng bọt vàng vọt trụi tan
Nhớ lúc trời bão mưa dữ dội
Mình không đối diện nhau
Bước chân hút tầm ánh mắt (!)
Em giặt áo cho chúng mình
Giặt đi nỗi buồn vụng dại
Trắng nỗi niềm đau ngái
Tinh tươm dành cho nhau
23/11/2013
Lâm Trúc (An Giang)
Khi chớm yêu, rồi yêu, yêu tha thiết thì, chung quanh chỉ có 2 người và, cái gì cũng đẹp!..cũng nên thơ! ...cũng đáng yêu!...Đúng là:
Trả lờiXóaMôi ấm. Trời ghen
Tóc mượt vai anh
Tiếng “dạ” dịu hiền nhỏ nhẻ
Nhưng, khi đã là của nhau, không lẫn vào đâu được thì cái sự đời oái oăm đã thay vào đó:
Mình không đối diện nhau
Bước chân hút tầm ánh mắt (!)
Sao thế nhỉ! chỉ có trời biết, đất biết, 2 người biết; để rồi người con gái lui về với bản năng người vợ, người mẹ, mặc sự đời và:
Trắng nỗi niềm đau ngái
Tinh tươm dành cho nhau
Đúng là tâm hồn bác ái của người phụ nữ Việt Nam. Cảm ơn Lâm Trúc đã cho Mạc Minh đọc một bài thơ thấm thía quá, đời quá và hay quá. Chúc Lâm Trúc trẻ, khỏe, yêu đời để cho ra những đứac con tinh thần hay khác nhé. Chúc thành công.
Xin chào và cảm ơn Mạc Minh đã có những lời chia sẻ chân thành và sâu sắc. Lâm Trúc rất vui!
Xóa