NHỚ ĐÀ LẠT LẠNH CÓNG ĐÔI TAY - Thơ Trần Bảo Định



 Cưới nàng đôi nón Gò Găng
            Xếp lụa An Thái một khăn trầu nguồn
                                                   (ca dao)


 


NÓN LÁ GÒ GĂNG HOÀI CẢM

Nhơn Thành thị tứ miền thôn dã
Chợ nón Gò Găng rựng sớm mai
Mềm mại vuốt lên từng thếp lá
Mũi kim, đường nức, nhẹ nhàng tay

Kiều An, Tân Đức, lưng cùng tựa
Vĩnh Phú, Châu Thành, có kém chi
Thuận Hạnh, Phú Gia, chằm nón ngựa
Phú Thành, Bình Đức kết Tân Nghi

Chiếc nón dày công lòng tỉ mẩn
Vành tre cật chuốt nhỏ như tăm
Mễ sườn ba lớp kè nghiêm cẩn
Mũi chỉ tàu thơm nhẫn nại chằm

Chụp bạc, đồi mồi trên đỉnh nón
Long, Lân, Quy, Phụng chạm dương âm
Đỏ xanh dải lụa dây quai lượn
Thêm chỏm tua ren lót dưới cằm

Cải biên nón ngựa theo thời cuộc
Nón chũm, nón buôn, giá rẻ bền
Ngũ sắc tua màu thay chụp cột
Mảnh mai nón trắng mặt trời nghiêng!

Xây nón mười tám, mười chín lá
Dày, non, loại bỏ chẳng ai chằm
Gân xanh thô nhám, mưa vàng xám
Công đoạn cực kỳ chọn khó khăn

Nón trải chiến trường, xông trận mạc
Nón che mưa nắng giúp Tây Sơn
Diệt Xiêm, đánh đuổi Thanh phương bắc
Nón phá xiềng gông rửa nhục hờn!

Nón bạn dân nghèo lao động sống
Bọn giàu đội nón học làm sang
Quân tham dụng nón thay tàng lộng
Kẻ cướp thường khi cấu kết quan

Nón từng kết tóc, se duyên nợ
Hứng nắng tà huy ửng má hồng
Nón cưới, hoa đời tươi thắm nở
Vu quy, luyến bước lúc sang sông

Phố chợ Gò Găng đầu mối chính
Nửa đêm leo lét ánh đèn chong
Tục lệ từ xưa người mặc định
Nghìn năm hồ dễ dạ thay lòng!

Gò Găng, tiết trọng đông 1988


THEO CHỒNG
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ


anh về thăm lại ngôi trường cũ
nhớ bạn bè xưa, nhớ những thầy
nhớ rặng thông già đêm gió hú
nhớ Đà Lạt lạnh cóng đôi tay

từng dải Dã Qùy vàng bát ngát
ngã năm Phù Đổng áo sinh viên
Minh Thành, Hội Hữu cùng Hòa Lạc
ký ức một thời dễ đã quên

giảng đường Spellman, ngày ấy
Chính Trị Kinh Doanh khát vọng Rồng
cung đường đẹp nhất dành Kiêm Ái
hỡi bạn đồng môn có nhớ không?

đường lên dốc ngược đồi Năng Tĩnh
thấp thoáng hoa đào nở sắc xuân
từng bậc đá xanh rêu phủ kín
đợi người năm trước ghé về thăm

rưng rức nắng chiều khu Học Xá
chạnh lòng thương cảm buổi hàn vi
người xưa, cảnh cũ, giờ xa lạ
biến động đành thôi, lạc cố tri

em thăm trường cũ nơi chồng học
sau cuộc chiến buồn di chứng đau
bao mảnh đời riêng cười hoặc khóc
cũng là phận bạc khác gì nhau

Thụ Nhân, em hiểu trồng người tốt
đã hết rồi sao, thế giới nầy?
em lắc chuông tim nhân loại thức
đẩy lùi cái ác cứu tương lai!

Trần Bảo Định (TP. HCM)
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét: