Quá khứ như cây trầm hương
Nếu từ mất mát, bi thương
Ta từng sống vì lòng nhân ái
Và từ đói nghèo khổ ải
Ta đã vượt lên
Quá khứ sẽ nhạt nhòa
Trống rỗng, xót xa
Nếu năm tháng đi qua
Ta chỉ sống thờ ơ, buông thả
Quá khứ như những nốt nhạc trầm hùng
Hòa vào bản trường ca trong hiện tại
Bởi cuộc sống không bao giờ ngừng lại
Trong mỗi chúng ta đều có hai con người
Quá khứ và hiện tại tựa vào nhau.
Lương Sơn (TP. HCM)
ôn cố tri tân.
Trả lờiXóa