QUÊ MẸ - Thơ Trần Tuấn Thanh



Con về quê mẹ ngày xưa
Khói viền chái bếp, chiều vừa nhẹ rơi
Mẹ ngồi đãi nắng bên trời
Ngổn ngang nửa gánh một đời nặng mang
Hàng cau phơ phất lá vàng
Lặng thầm từ thuở lỡ làng nợ duyên
Con đi xuôi ngược trăm miền
Chiều nay luống cuống bên thềm nhà xưa
Mẹ giờ tóc bạc già nua
Lui cui quạnh quẽ bao mùa dần qua
Con cầu mưa thuận gió hoà
Mẹ thôi vất vả tuổi già, mẹ ơi!

Trần Tuấn Thanh (Bình Dương)
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

4 nhận xét:

  1. Bai tho that hay! Doi dao cam xuc, cho thay mot suc don nen cuc lon, nen da bat thanh nhung cau chu thang hoa nhu the! Cam on tac gia!

    Trả lờiXóa
  2. Con cầu mưa thuận gió hoà
    Mẹ thôi vất vả tuổi già, mẹ ơi!(TTT)
    Bài thơ viết về mẹ noi7 quê nhà thật nhiêu2 cảm xuc11,rất hay! Cám ơn Trần Tuấn Thanh!

    Trả lờiXóa
  3. Câu thơ cuối nghe nghèn nghẹn lòng. Như tâm sự của tôi và biết bao người khác, hướng về mẹ nơi quê nghèo...

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn anh chị em đã đọc thơ và chia sẻ. Cám ơn Hương Quê Nhà và anh Hữu Duyên

    Trả lờiXóa