TÓC MỀM AI BUÔNG - Thơ Phạm Thuý



LỠ

Sông cứ chảy và bến thì vẫn đợi

Con đò xưa trôi dạt đến nơi nao

Anh ở lại mang nỗi buồn dịu vợi

Em xa vời hơn cả những vì sao


Ngày xưa gặp anh âm thầm không nói

Em đi rồi anh đứng dõi nhìn theo

Tình đuổi bắt mơ hồ như sương khói

Em sang ngang anh vuột mất tay chèo


Chợt trở lại gõ nhịp vào quá vãng

Anh chông chênh soi bóng lẻ đi về

Hình dáng cũ thật gần thương thương lắm

Nhưng duyên tình đã cách mấy sơn khê


DỖI

Vùng vằng dỗi dùng dằng đi
Quay lưng em chẳng nói gì lặng thinh
Đâu đây lưu dấu bóng hình
Anh nhắm mắt lại ngỡ nhìn ngắm em
Đưa tay khẽ chạm màn đêm
Giật mình có phải tóc mềm ai buông

Phạm Thuý (Đồng Nai)
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét:

  1. "tình đuổi bắt mơ hồ như sương khói. em sang ngang anh vuột mất tay chèo.". Bài thơ chất chứa nhiều nuối tiếc, hay.

    Trả lờiXóa