Nhà thơ Ngô Đình Hải
1
Sợi dây như nhớ mặt đường
Đưa em lên xuống sân trường giờ chơi
Dây và em kết thành đôi
Sợi dây như nhớ mặt đường
Đưa em lên xuống sân trường giờ chơi
Dây và em kết thành đôi
Thừa bên ngoài cái bóng tôi… ngập ngừng
2
Đón viên sỏi rớt từ trời
Xòe ngang bó đũa cho người làm quen
Nhặt lên từng chiếc lại quên
Sót bên đường chiếc mang tên tôi kìa
3
Xòe ngang bó đũa cho người làm quen
Nhặt lên từng chiếc lại quên
Sót bên đường chiếc mang tên tôi kìa
3
Hai hàng đá cuội ngăn ô
Em ngồi nhẩm đếm giấc mơ nào còn
Đi qua từng ấy ô vuông
Tôi không "quan lại" em thương làm gì!
4
Em ngồi nhẩm đếm giấc mơ nào còn
Đi qua từng ấy ô vuông
Tôi không "quan lại" em thương làm gì!
4
Nhón gót chân nhảy thật xa
Lò cò sắp một lần qua cầu này
Ngỡ ngàng chiếc guốc rời tay
Ném đi em để chân này thảnh thơi
5
Lò cò sắp một lần qua cầu này
Ngỡ ngàng chiếc guốc rời tay
Ném đi em để chân này thảnh thơi
5
Những trò chơi tuổi học trò
Chỉ còn thiếu mỗi hẹn hò... với tôi
Một thời con gái xa xôi
Em ơi! Còn nợ với tôi… hẹn hò
Chỉ còn thiếu mỗi hẹn hò... với tôi
Một thời con gái xa xôi
Em ơi! Còn nợ với tôi… hẹn hò
Ngô Đình Hải
“một thời con gái xa xôi. em ơi ! còn nợ với tôi...hẹn hò.“ lời trách thật là trìu mến.
Trả lờiXóaChào Huynh NĐH,
Trả lờiXóaLâu quá CVT chưa vô Saigon, hổng biết huynh có mạnh giỏi và có thường ngồi bù khú ở 64 TQT cùng anh em? Mình thích nhứt 2 khổ thơ 3 & 4 của " Trò chơi con gái" của huynh.
Lời thơ rất có duyên. Anh nhắc lại những trò chơi con gái với lời dịu dàng , tha thiết khiến cho bài thơ giàu cảm xúc hơn. Cám ơn anh.
Trả lờiXóa