Kính tặng anh Sáu Phong
Đi gần trọn một đời
Vẫn lơ ngơ vụng dại
Mải mê theo những câu thơ buồn, vui trang trải
Chợt gặp khoảng trời quê mênh mang
Mới hay
Mùa thu sang…
Đây Phú An
Vùng địa đạo Tây Nam - Tam giác sắt
Năm xưa đạn bom thù cày nát
San bằng vùng trắng tàn hoang
Hôm nay đường mới thênh thang
Dòng sông êm trôi uốn lượn
Soi bóng cầu, vườn cây biếc xanh…
Những công trình
Những ngôi nhà mới chuẩn mực
Những người dân hiền lành trung thực
Họ vẫn mang dáng dấp những Anh hùng: Bảy Đực, Sáu Chê…(1)
Tự chế mìn đánh chìm tàu giặc Mỹ
Bây giờ họ lại theo anh
Trải thảm đỏ, chiếu hoa mời gọi
Nhân tài, nhà đầu tư
Làm đẹp giàu cho quê hương
Đến giờ tôi vẫn nhớ
Một chiều xưa bên dòng sông nhỏ
Khu miệt vườn Cầu Ngang
Được ngồi bên anh chung vui ly rượu, chung bàn
Cùng với nhiều anh em nữa
Anh chân thành cởi mở
Rồi tôi kể anh nghe
Vở kịch nước Nga:
- Những con ngựa xanh trên thảm cỏ đỏ (2)
Có chi tiết thật thú vị
Về một ngày làm việc của Lê Nin
Anh nghe rồi lặng im!
Mười ba năm sau, kể từ chiều ấy…
Anh thành Chủ tịch Nước
Vẫn nghĩa tình sau trước
Giữa lòng dân
Về quê anh
Hôm nay
Mùa thu xanh thắm lại...
Huy Vọng (Bình Dương)
(1) Tên những Anh hùng thời chống Mỹ của xã Phú An thuộc vùng “Tam giác sắt” huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương.
(2) Vở kịch “Những con ngựa xanh trên thảm cỏ đỏ” của nhà viết kich Mikhail Shatrov, ra đời 1979. Chuyện nói về một ngày làm việc bận rộn của Lê Nin trên cương vị đứng đầu nhà nước Xô viết non trẻ. Trong đó, có chi tiết báo cáo của nữ dân quân với Lê Nin, đại ý: Nữ dân quân xin vào gặp và được Lê Nin đồng ý. Sau đó, nữ dân quân nói: Báo cáo bác Lê Nin. Lê Nin đã ngắt lời và nói: đ/c không được b/c bác mà phải là báo cáo đ/c Lê Nin. Nữ dân quân trẻ vẫn còn hồi hộp lo ngại rồi nói tiếp: b/c chú Lê Nin. Lê Nin lại ngắt lời và nghiêm khắc nói: vào đây làm việc là không có chú bác gì hết chỉ có tình đồng chí, nên yêu cầu đ/c là phải báo cáo đ/c Lê Nin. Cuối cùng nữ dân quân lấy lại bình tĩnh, dõng dạc: Báo cáo đ/c Lê Nin. Lê Nin: Được rồi, vậy có gì đ/c cần báo cáo, tôi nghe đây. Nữ dân quân can đảm, thẳng thắn: Thưa đ/c Lê Nin, tôi cảm thấy không còn niềm tin ở Đảng Cộng Sản. Lê Nin: Thế đ/c còn tin ai? Nữ dân quân: Tôi chỉ còn tin mỗi đồng chí. Lê Nin cười độ lượng và nói: Vậy là Đảng ta còn uy tín…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét