ÁO TRẮNG - Thơ Thanh Bình Nguyên



Tạm biệt những ngày qua thơ dại
Vương vấn sân trường cánh phượng xoay
Nhớ ngày nào thơ thẩn ai hay
Giờ xao xuyến, luyến thương tìm lại

Rời xa đó vấn vương còn mãi đó
Áo trắng bay vào kỷ niệm và thơ
Anh – Em, tìm lại những ngày xưa
Lạ quá, tim mình như rực lửa

Theo thời gian Áo trắng đã xa
Theo bước chân gót mòn chai quá
Theo dáng người nghe tim lạnh giá
Theo cuộc đời biết được ai qua

Nghe thì thầm, nghe thì thầm, nghe…
Áo trắng vẫn bay, lao xao khẽ
Thả bước chân, dáng đi lặng lẽ
Xa dần rồi, văng vẳng tiếng ve

T.B.N (TP. HCM)




Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét:

  1. Nghe thì thầm, nghe thì thầm, nghe…
    Áo trắng vẫn bay, lao xao khẽ
    Thả bước chân, dáng đi lặng lẽ
    Xa dần rồi, văng vẳng tiếng ve(TBN)
    Bài thơ của thời áo trắng thật dễ thương...

    Trả lờiXóa