MÀU SẮC NGŨ HÀNH - Thơ Nguyễn Trí Tài
TRẮNG
Ơ kìa, áo ai màu trắng
Làm tôi rộn rã, bâng khuâng
Trải dài trên con đường vắng
Một màu tinh khiết, trinh nguyên.
ĐEN
Trời vần vũ mây đen
Tôi tìm nơi ẩn náu
Cô gái vừa mới quen
Chẳng còn là châu báu.
XANH
Biển xanh, ngát một màu xanh
Có ai tìm thấy chim oanh chốn nào
Tôi đi tìm chốn lao xao
Để giờ môi lạnh, máu trào ướt tim.
ĐỎ
Hộc máu ra màu đỏ
Thân xác tìm chơi vơi
Chẳng còn em ở đó
Để buông lời lả lơi.
VÀNG
Thướt tha một đóa sen vàng
Tôi đi tìm khắp nhân gian, nơi nào?
Từ em vào cõi chiêm bao
Tôi đi suốt kiếp, máu trào, lệ tuôn.
N.T.T (TP. HCM)
...Bạn em nói thơ của anh bạo lực quá! Nào là hộc máu, nào là máu trào...Chỉ có chim oanh là dễ thương...!
Trả lờiXóaHi hi...
Mong anh luôn vui - khỏe - yêu đời!
bạo lực là không bạo lực và ngược lại...(kinh Phật). Hihi. Cám ơn Oanh và bạn em đã đọc. Luôn vui nha.
Trả lờiXóa