Còn một mình với khoảnh khắc cuối thu
Bạn bè xa, em cũng đà xa vắng
Khung cửa thưa mờ sương hay nhạt nắng
Cánh chim trời vời vợi quá mông lung!
Gió chênh chao quanh quấn sợi tơ chùng
Buổi không em mới hay lòng cô quạnh
Chầm chậm dần mùa thu rơi từng cánh
Lá đổ vàng thắp nỗi nhớ ngày qua
Đếm lặng thầm lòng trải mấy thu xa?
Anh tưởng tượng khi ta còn chung lối
Chút yêu thương mà mong manh diệu vợi
Bóng em về thảng thốt những cơn mơ
Chiều nay buồn đếm lá rụng vu vơ
Có một người trên đường xưa lặng lẽ
Bỗng trào dâng trái tim mình đập nhẹ
Lá phủ đầy xào xạc dấu chân em.
H.S
(*) Trong Tạp chí Văn Nghệ Bình Dương số 10, tháng 10/2012.
Gió chênh chao quanh quấn sợi tơ chùng
Trả lờiXóaBuổi không em mới hay lòng cô quạnh
Chầm chậm dần mùa thu rơi từng cánh
Lá đổ vàng thắp nỗi nhớ ngày qua
Bài thơ gợi cảm xúc buồn mơn man.Rất thích.