VỀ BỮA QUA CẦU (*) – Thơ Hoàng Lộc


ta thử qua cầu nghe gió sớm
mới hay mùa lạnh đã vô cùng
tóc sương – gió cứ xô từng ngọn
có đau buồn vạt áo em không?

dòng sông thì vẫn sông đơn chiếc
trần khi cái bóng một vai cầu
đời kia đã với ta – cay nghiệt
sông về biển, cái bóng về đâu?

em cũng từng qua cầu gió sớm
cũng từng che nón hỏi mây trôi
hèn chi con mắt không rưng mỏi
không mủi lòng em mỗi biển dâu!

ta muốn cùng em qua mấy nhịp
cầu dài, nước lớn, nắng mông mênh
vói tay giùm chút, em – còn kịp
kẻo sóng chìm nghiêng đóa lục bình
H.L
(*) Trong Cho Dẫu Phù Vân  - Tập thơ Hoàng Lộc – NXB Hội Nhà văn, 2012.
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

3 nhận xét:

  1. Là lớp đàn em, bản thân tôi rất thích đọc “thơ tình” của Nhà thơ Hoàng Lộc !
    Đã bao năm rồi ! “Lạc địa”_ Một trong những bài thơ hay của Anh in trong tập “Trái tim còn lại” xb 1971 , vẫn còn để lại trong tôi “ấn tượng” sâu sắc, bồi hồi về “cái tình” của Anh trong thơ_ dù chưa một lần gặp mặt bao giờ !

    “Ngồi góc quê người, coi lá rớt,
    Bỗng mừng khi lá mắc trên cây…
    Thà thân héo chết theo cành mục,
    Hơn phải sa cơ rụng đất này !”
    (Lạc địa_H.Lộc)

    Nay, được anh NHD cho đọc qua HQN bài thơ “Về bữa qua cầu”(*) của Anh cũng tuyệt hay !
    Bài thơ đầy nổi trăn trở, chan chứa về “cái tình” của người xa xứ, vẫn còn lẩn khuất đâu đó nơi Quê hương…
    Có lẽ, ký ức sâu thẳm của Anh vẫn còn đó…một dòng sông nhớ, một cây cầu gỗ, một bờ vai yêu…đã xa , bỗng trở về dập dìu thương nhớ…”Cái bóng” vẫn còn đó hay đã “tan biến” vào “cái bóng” của sông của biển…Nhưng “nó” sẽ không “cô đơn”vì được bao người cảm nhận , sẻ chia trong dòng xoáy đời đầy nghiệt ngã…

    “...Dòng sông thì vẫn sông đơn chiếc
    Trần khi cái bóng một vai cầu
    Đời kia đã với ta _ cay nghiệt
    Sông về biển cái bóng về đâu ?...”

    Mấy câu này như bộc lộ cảm xúc đau đáu, một nổi buồn da diết cần sự cảm thông !
    Cảm ơn anh HL, cảm ơn anh NHD đã post bài thơ này trên HQN !

    Trả lờiXóa
  2. Rất cảm động được Nguyễn Hữu Duyên giới thiệu thơ HL ở đây với sự chia xẻ thân thiết của Nguyen Ngọc Tho và Mây.
    Thành thật cảm ơn các bạn.

    Trả lờiXóa