QUAY VÒNG TRÒN - Thơ Trần Thế Nhân


                                                      Trần Thế Nhân
                                       
Ba mươi năm trong đời dạy học
Các em ra trường, lần lượt những mùa hoa
Học trò trẻ ra, tôi ngày một hóa già
Trên sân ga, những chuyến tàu nối tiếp…

Các em đi “tốc hành” lên phía trước
Tôi vẫy tay không kịp đếm tuổi mình
Một hôm về soi bóng xuống dòng xanh
Tôi tìm tôi qua em thời cắp sách
Nơi các em tôi tìm ra sự thật
Các em được nghĩa là tôi không mất…
Khoảng trời xưa trong vắt mắt em
Nắng mai lên, chiều bóng ngả cuối thềm
Bình minh mới, ngày tím xanh, thầm lặng
Lòng xao động rung lên trang giấy trắng
Vở soạn bài, tôi đem chép thành thơ
Các em đi qua trăm bến nghìn bờ
Tôi ngồi lại, thấy mình không trẻ nữa
Ngày tháng cứ bóng câu vèo song cửa
Tóc hai màu như phấn trắng bảng đen
May mà tôi còn tìm lại nơi em
Khung trời cũ lung linh màu phượng đỏ
Và cứ thế đời vẫn xanh vẫn trẻ
Quay vòng tròn theo đường kẻ em - tôi.
 T.T.N
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

2 nhận xét:

  1. Đọc thơ mà lòng dạt dào cảm xúc...Cảm ơn tác giả Trần Thế Nhân như đã nói hộ những điều tôi từng trăn trở, ưu tư. Bài thơ thật cảm động, hay quá!

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn Đào Thanh Hòa đã ghé thăm, chia sẻ và có những cảm nhận trùng hợp...Cảm ơn anh Duyên rất nhều !

    Trả lờiXóa