Anh rất mong em về rạng ngời trong nắng
Cuối cùng em lại chọn phía mưa bay
Từng nỗi nhớ bật tung thành hoa tuyết
Chút lạnh mùa Đông lặng lẽ phủ môi gầy
Anh đã rất mong em gối mềm đêm ngon giấc
Cuối cùng em lại chọn những canh thâu
Người đàn bà mọc nỗi buồn trong mắt
Sâu thật sâu cắm rễ bạc đêm sầu
Ta rất mong nhau đừng khi nào tiếc nuối
Hai linh hồn cô lạnh giữa mùa loang
Tóc em gió bồng bềnh trong nỗi nhớ
Cao nguyên mùa vàng rực dã quỳ hoang
Ngày chuyển sắc cho đời nhau đắm đuối
Anh mong em về ru ngủ mộng bình yên
Người đàn bà trái tim vùng cỏ đắng
Ngờ nghệch tin vào hai chữ: lâu bền
T.T.A.T
0 nhận xét:
Đăng nhận xét