TIẾNG CHIM ẤY ĐÃ BAY VÀO CÕI VÔ THINH(*) – Thơ Nhã Thiên




                                                   (Nhớ anh Trần Đình Giác)

Sông ơi
Chiều muộn
Những khuôn mặt ngồi đây
Lãng đãng mây trời


Uống sợi nắng cuối ngày mà nhớ tiếng chim ngày ấy
Ôi ta đã nghe
Bằng hào khí trẻ trai đã cũ

Nhớ đất thành vui như Tết
Hội ẩm chai rượu cuối
Hào sảng tiếng cười
Để chẳng biết lúc nào cùng uống với nhau

Và thật vậy
Chẳng còn một ly nào nữa
Để bữa tối hôm ấy
Nắm bàn tay
Mà nghe tiếng đàn lòng nhỏ giọt tiễn đưa
“Anh đang nghe em nói”

Có lẽ chẳng còn nỗi buồn nào hơn khi chấp nhận sự mất mát
Ranh giới cuối chỉ còn là hơi thở mỏng
Anh gắng gượng với nụ cười của Phật
Khoảnh khắc như nhiên

Để rồi chiều nay
Sông ơi
Nước cứ chảy về xuôi trong bóng tối phủ dần
Những khuôn mặt ngồi đây đang sống trong hoài niệm

Chẳng có sự mất mát nào cả
Khi tiếng chim ấy đã bay vào cõi vô thinh.
N.T
(*) Trong tập La Hữu Vang- những khúc ca còn lại, Nhà xuất bản Hội Nhà văn- 2012

Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét:

  1. Cảm xúc bài thơ
    “TIẾNG CHIM ẤY ĐÃ BAY VÀO CÕI VÔ THINH”
    của Nhã Thiên

    Dòng sông trôi lãng đãng bóng mây trời
    Sợi nắng mềm thấm tình thời trai trẻ
    Những ngày vui, ký ức của một thời
    Rồi chia xa, thấm buồn trong lặng lẽ

    Tiếng đàn buông nghe nấc nghẹn não nề
    Anh thanh thản cùng bạn bè đưa tiễn
    Giã cõi đời qua thế giới an nhiên
    Về với cát bụi, một trời miên viễn

    Chiều loang tím theo dòng sông luôn chảy
    Hoài niệm xưa - mạch sống của bạn bè
    Và tình yêu sẽ còn tồn tại mãi
    Lời chim buổi sáng thức tỉnh cơn mê.

    tiengsonca

    Trả lờiXóa