Chị tôi
Nhớ ngày cũ vào chiến khu
Những tờ thư và nụ hôn của gió
Chị tôi
Sớt chia bữa cơm chiều
Nghe tiếng đàn chị lặng im
Chị tôi
Trên da thịt còn vết hằn
Một thời đạn bom
Thay lời ru của mẹ
Chị tôi
Mang trái tim hình viên đạn
Và tình yêu ở lại Trường Sơn.
Nguyễn Nguy Anh (Bình Dương)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét