Nhịp bước của đất trời
Nhanh quá đi thôi!
Chẳng mấy thoáng nữa là tết dương lịch đến
Gió Đông thổi nỗi niềm chống chếnh
Xới lại cuộc hành trình – đành bao đỗi nhớ quên
Kỉ niệm tràn về vây bủa tứ bên
Những dịu ngọt đắng cay, những vui buồn được mất
Đều đáng quí vì chúng đều chân chất
Lướt qua đời như thể ánh trăng
Tôi đón chào mà chẳng thiết ăn năn
Bởi dại hay khôn cũng chỉ một đời hạn hữu
Những kỉ niệm chỉ thổn thức lòng vừa đủ
Để tự vấn và ấp ủ niềm tin
Vào ngày mai đời rạng ánh bình minh
Khi ta dám xét soi vào bóng tối
Và cảm ngộ những gì lầm lỗi.
Sự tốt đẹp không nhún nhường giả dối
Lòng an nhiên khi muôn mối rõ ràng
Hoa bung nở lúc nụ không kềm nổi
Trời thêm xanh sau gió cuốn mây ngàn…
Ngô Văn Khanh (Bến Cát, Bình Dương)
Gió Đông thổi nỗi niềm chống chếnh
Trả lờiXóaXới lại cuộc hành trình – đành bao đỗi nhớ quên
Kỉ niệm tràn về vây bủa tứ bên
Những dịu ngọt đắng cay, những vui buồn được mất
Đều đáng quí vì chúng đều chân chất
Lướt qua đời như thể ánh trăng
Rất thích bài thơ này! Cám ơn tác giả.
Ngô Văn Khanh rất vui nhận được sự đồng cảm của nhà văn Nguyễn Thị Mây dành cho bài thơ.Xin cảm ơn và chúc nhà văn luôn vui vẻ cùng nhiều may mắn! Kính chào!
Xóa