CÓ LẼ NÀO - Thơ Trần Quốc Tiến
Có lẽ nào anh quên bài ca cũ,
Để câu thơ héo úa bên cành.
Giọt nước mắt dài hơn bao sợi tóc.
Em khóc cho mình,
chẳng thể khóc cho anh.
Đêm không tuổi,
ngày gọi chẳng thành tên.
Em cố níu về mình chút hương mùa cũ.
Chiếc khăn tình ủ rũ
vắt mãi chẳng sang ngày.
Gió thì thầm khát hơi ấm vòng tay.
Em chấp chới đi tìm,
thương sao miền ký ức.
Những đắm say chẳng thể nào với được,
Anh rất gần.
Sao xa lắm,
Một tình yêu!!!
Trần Quốc Tiến
Quốc Tiến quí mến!
Trả lờiXóaBài thơ buồn quá hé? Gần mà xa, xa mà gần ... trong tình yêu, không đo được bằng khoảng cách không gian phải không?
Chúc QT luôn vui và hạnh phúc nghen!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa"Có lẽ nào anh quên bài ca cũ,
XóaĐể câu thơ héo úa bên cành.
Giọt nước mắt dài hơn bao sợi tóc.
Em khóc cho mình,
chẳng thể khóc cho anh."
.............................
Và đêm đêm em mơ giấc mơ lành
Bình yên nhé
Ơi hương trầm dịu ngọt !
Dâng hiến cho đời đắng đót hóa lời ca...