RƯỢU CẠN - Thơ Dzạ Lữ Kiều





Quán chiều…
vãn khách
ta ngồi
nhâm nhi chén rượu
nghiệm đời bể dâu
bao năm
sóng cuộn qua cầu
đục – trong, ghềnh – thác
niềm đau… thức lòng!
phải đâu con nước
thay giòng
triều dâng
ngày tháng
lớn ròng… đã quen
lòng người
đổi trắng, thay đen
đạo đức – văn hóa
quàng xiêng  lâu rồi!
bạc tiền
làm thước đo thôi
mặc người đói khổ
mặc đời khóc than!
cơn mê chiều
mây tím giăng
“rượu Chuồn”
rót cạn
cháy lòng – chưa say!

Phố núi, 15-12-2013

Dzạ Lữ Kiều
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

2 nhận xét:


  1. NẤU BÁNH TẾT - NHỚ TÍCH XƯA…

    Bếp hồng
    ngọn lửa reo vui
    Trời đêm lạnh
    nóng bừng đôi má – nghèo !
    Nếp thơm – rưng rức – nước reo …
    Yêu sao nét đẹp
    trải đều quê hương
    Ta ngồi
    đong
    cuộc nhiễu nhương
    Đồng tiền
    đâu phải con đường
    truyền – lưu
    Con, cháu tìm
    nét tối ưu
    Cội nguồn văn hóa
    ru điều thật chân
    Nồi bánh Tết
    cũng góp phần
    Truyền trao ý tưởng
    con dân Việt – Hùng *
    Bao thế hệ
    gương Quang Trung
    Công đồn – truy kích
    thảo lương – dự phòng…
    Hừng hực khí
    sôi núi sông
    Quân Thanh tan tác
    máu tuôn nhuộm cờ
    Mồng Năm Tết
    đã hẹn chờ
    Khải hoàn ca
    đến bây giờ còn ghi …
    *
    Thời gian…
    chầm chậm trôi đi
    Chuyện xưa …
    bếp lửa thầm thì
    lòng son
    Hồn dân tộc
    tạc ghi lòng
    Để, đừng thẹn với non sông
    lỡ - bồi !
    Mai sau …Con cháu chê cười
    đào mồ lên
    đổ, xuống nơi… bãi, bùn!
    Năm Ngựa về
    tung vó, bờm
    Quang Trung – khói súng
    nhuộm thơm chiến bào…

    * Hùng Vương

    Phố núi đêm 28 Tết (28-01-2014)
    Dzạ Lữ Kiều

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào anh Dzạ Lữ Kiều,
      HQN rất vui vì anh đã ghé thăm. Rất mong anh tiếp tục cộng tác. Năm mới chúc anh sức khoẻ, nhiều niềm vui!

      Xóa