Vời vợi phương trời mây trắng bay
Xa quê chừng ấy biết bao ngày
Ngửa trong trời đất buồn vô hạn
Sao chẳng dành ta một lối đi?
Người ở phương trời ta ở đây
Năm canh thổn thức nhớ thương đầy
Ngày sau có biết còn gặp lại
Xướng hoạ tình thơ ai cố tri?
Anh ở trong nầy chẳng có mùa đông
Quanh năm nắng ấm sao lạnh lòng
Chữ tình khó nói mãi long đong
Chút tình ta gởi em nhận không?
Em hỡi quê mình đang sang đông
Nhớ ai ai có thấy trong lòng
Tương tư ta gởi qua tin nhắn
Những bài thơ tình ngập nhớ mong.
Mộng Cầm (Bình Định)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét