Đôi bờ sông chảy mênh mông
con đò tách bến chìm trong sương mờ!
Ngủ mê
thức tiếng gọi đò
mở mắt chợt thấy
bóng cò vút qua
đàn cò trắng tít non xa
lòng sông trong vắt - chắt ra
bóng mình…
Con đò xuôi chảy lặng thinh
còn anh lái ngủ cười tình khoang mơ?
chiều nay,
đò lạc bến thơ
tưởng đâu xứ lạ
luân hồi hóa quen…
Mái chèo khua trắng lênh đênh
đi về cội thức xóa tên một người!
Bà Rịa, tháng 07/2013
Nguyễn Ngọc Thơ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét