Ngày xưa...
Có người con gái
Ngồi bên sông, ôm đàn
Nhìn thuyền trôi...
Cô hát khúc tình ca
Mơ màng... Sâu lắng
Đầy ước mơ, trông về nơi xa lắm...
Sẽ có ngày hoa thắm nắm đầy tay!
Hôm nay
Bờ sông kia vẫn đấy...
Bờ sông kia vẫn đấy...
Khóm tre già run rẩy đợi chờ ai?
Người con gái có còn không - niềm mơ ước?
Hay vẫn chờ - vẫn đợi chuyến đò xưa?
Hay vẫn chờ - vẫn đợi chuyến đò xưa?
Đẩy đưa...
Thăng trầm...
Thay đổi...
Thăng trầm...
Thay đổi...
Có lẽ nào không xóa nỗi dấu thời gian???
Nguyễn Thái Huy (Huế)
có lẽ nào không xóa nổi dấu thời gian ? Câu thơ rất hay, một dấu hỏi không của riêng ai !
Trả lờiXóaNgười con gái có còn không - niềm mơ ước?
Trả lờiXóaHay vẫn chờ - vẫn đợi chuyến đò xưa?
Đẩy đưa...
Thăng trầm...
Thay đổi...
Có lẽ nào không xóa nỗi dấu thời gian???
Tuyệt quá!
Đẩy đưa...
Trả lờiXóaThăng trầm...
Thay đổi...
Có lẽ nào không xóa nỗi dấu thời gian???(NTH)
Nguyễn Thái Huy đã dặt ra một câu hởi rất hay và câu trả lời cũng xin nhờ cả vào "thời gian"...
Đoạn kết ấn tượng thật hé nhà thơ?
Trả lờiXóaHi...