LỤC BÁT MƯA - Thơ Nguyễn Trí Tài
Mưa từ đâu mưa đến đây
Làm ta bỗng thấy lòng quay quắt buồn
Mưa là giọt lệ đang tuôn
Khóc người thôn nữ có khuôn mặt sầu.
Mưa như réo gọi niềm đau
Chút tình thơ dại nhuốm màu tang thương
Mưa hay tiếng hát vô thường
Cả đời phiêu lãng vấn vương làm gì.
Mưa như tiếng khóc sầu bi
Dâng ai huyệt mộ biệt ly ngàn đời
Mưa còn rơi, mưa cứ rơi
Chỉ còn lại chút gọi mời ngày xưa.
Mưa giờ sao quá hững hờ
Ta còn ta, vẫn đợi chờ yêu em
Mưa đi qua khắp mọi miền
Cho lòng hờ hững bỗng huyền hoặc thêm.
Mưa là giọt nước êm đềm
Ru ta gợi nhớ hồn thiêng liêng về
Mưa làm chốn ấy si mê
Nghìn năm cô tịch lời thề chiêm bao.
Nguyễn Trí Tài (TP. HCM)
Mưa giờ sao quá hững hờ
Trả lờiXóaTa còn ta, vẫn đợi chờ yêu em(NTT)
Lục bát mưa của NTT thật mươt mà & lãng mạn vô cùng ! hay lắm!
Mưa giờ sao quá hững hờ
Trả lờiXóaTa còn ta, vẫn đợi chờ yêu em
Mưa đi qua khắp mọi miền
Cho lòng hờ hững bỗng huyền hoặc thêm.
Bài thơ buồn, lãng mạn và hay lắm!
cám ơn Tran Kim Loan, Nguyen Thi Mây đã ghé thăm và cảm nhận. chúc vui khỏe, nhiều sáng tác mới.
Trả lờiXóaMưa rơi ướt đẫm hồn tôi
Trả lờiXóaƯớt luôn vạt áo xa xôi thưở nào
Mưa tuôn ướt đẫm má đào
Ướt luôn dãi lụa buột vào tim tôi
Mưa rơi đã mấy chiều rồi
Ướt luôn vạt nắng ta phơi thơ tình
Mưa tuôn bất chợt thình lình
Ướt mây ướt gió ướt tình đôi ta
họa thơ hay. cám ơn mộng cầm ghé thăm.
Trả lờiXóa