VƠI MÙA BẰNG LĂNG - Thơ Phương Phương



Em đi nắng bỏ quên mùa
Đổ mưa chiều Hạ xót vừa lòng tôi
Bằng lăng tím nở loang trời
Chao rưng mắt ướt đầy vơi nỗi niềm

Nhắn gì  xưa ấy trinh nguyên?
Ngày tôi ngắt ngứ ngày em ngại ngần
Dỗi hờn Hạ cháy nhòe sân
Lời trao đưa những bâng khuâng dạ lòng?

Bằng lăng sắc tím còn không?
Mà nghe dậy nhớ tan lòng hè ơi
Em đi bỏ lại khoảng trời
Bỏ thơ dang dở kiếp người chiều vơi.

Phương Phương (Đại học Quy Nhơn)




Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

4 nhận xét:

  1. hạ đang về. đọc bài thơ thấy man mác, nhớ những mùa hạ mấy mươi năm trước đã đi qua đời mình.

    Trả lờiXóa
  2. bằng lăng vẫn nở anh à.
    sắc màu đẹp lắm nhưng mà không vui.

    Trả lờiXóa
  3. VỚI MÙA HOA PHƯỢNG
    Cảm xúc từ bài thơ “Với mùa bằng lăng” của Phương Phương
    Anh về nhặt mảnh song thưa
    Thương thương mùa hạ ngày chưa biết buồn
    Bây giờ phượng nở,tình buông?
    Nghe đôi mắt ướt ,thiên đường tóc bay
    Nhớ chi bóng dáng em gầy?
    Đời anh ngốc dại, thương ai trộm nhìn?
    Dỗi hờn đốt cháy tim anh
    Dấu chân dĩ vãng còn xanh ,xanh màu
    Nao nao,với chú ve sầu
    Mùa hoa phương,em ở đâu,bây giờ?
    Qui Nhơn,trời đất bơ vơ
    Trang thơ khép lại,đợi chờ,chờ ai?
    Nguyễn Văn Ân(Bình Dương)

    Trả lờiXóa