ANH BIẾT - Thơ Nguyễn Minh Dũng


Không có anh để già
Làm sao em được trẻ
Muốn nếm được nồng nàn
Hãy yêu nhau này nhé!

Anh thấy anh đã già
Mắt chứa em trẻ mãi
Hôm qua gió quá đà
Xô sóng triều ngân nga…

Anh biết mình xưa cũ
Xa lắc như tinh cầu
Một mai… và bất chợt?
Rơi vào em ngây thơ!

Anh không già được nữa 
Em vẫn trẻ bên đời 
Trăm năm vòng tay ấm
Vạn lý bước tình đưa!

Đếm được tuổi anh già
Biết tuổi em thác đổ
Anh trượt xuống đời em
Đất trời bừng giác ngộ!

Đất hiến dâng tuổi trẻ
Trời buông thả tuổi già
Ôi mùa xuân bất tận
Hương sắc bừng trong ta!
                                 
                                 N.M.D (Bình Dương) 




Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét:

  1. "anh trượt xuống đời em. đất trời bừng giác ngộ.". Trượt rất hay.

    Trả lờiXóa