CHỈ MỘT ĐIỀU RẤT LẠ - Thơ Trần Thị Cổ Tích


Nhà thơ Trần Thị Cổ Tích
Sinh năm 1955
Quê quán Quảng Ngãi
Hiện sống và làm việc tại TP Quảng Ngãi

VỚI NGƯỜI ĐÃ XA…

Đừng quay về tìm nhau làm chi

Đã trôi qua trôi qua

Những ngày thơ ngây cũ…

Chưa từng nói câu thương yêu

Chưa từng cầm tay hò hẹn

Chỉ một điều rất lạ

Hương sen phảng phất mặt hồ…

Đừng quay về

Dòng sông trơ cát

Đá xám không lời

Khúc kinh cầu xa xăm đã vỡ

Câm nín rừng sâu chôn vùi lá úa…

Xin đừng quay về

Để mãi mãi là

Chân trời xa…


PHÚT THÌ THẦM

Những buổi chiều rưng rưng

bến xe phố nhỏ

bao lần ta tiễn nhau đi

có khi nào bên nhau mãi mãi

để không còn giấu nước mắt chia ly?

Vây quanh em

những câu thơ xanh

cây đàn ghi ta nhảy múa

anh muốn dành cho em

nửa đời hư ảo

và nửa kia - đời thực - cho người?

Hư thực tình đời

hư thực tình người

thoáng sao băng vụt tắt

thường trực trong em ánh sáng

và nụ cười anh độ lượng

hào hoa bay

trên những câu thơ xanh

những nốt nhạc trầm…


RU NGƯỜI YÊU DẤU

Có thể nào ta từ bỏ đời nhau

Khi đớn đau nhục nhằn đã hòa vào máu thịt

Khi nước mắt ngày xưa còn thấm mặn môi

Khi dòng sông Trà luôn gập ghềnh hai nửa

Đợi ta bên nhau sông mới chảy xuôi dòng

Có thể nào ta lại quên nhau

Khi trăng và biển đã thành thánh địa

Trăng ngỡ ngàng đêm xưa người rũ tóc

Hồn-run-run-áo-mỏng-phất-phơ-tình

Biển tung tiếng cười giữa tầng tầng sóng biếc

Đón hai mảnh đời bầm dập mấy mươi năm

Có thể nào em quên được anh

Người đàn ông tếu táo

Người đàn ông dữ dội

Người đàn ông đa tình

Người đàn ông khổ nạn

Khóc cả nhân gian trong một cái nhíu mày

Có thể nào em bỏ anh

Người đã móc trái tim mình

Đặt vào tay em…


Tháng 9.2012

RỒI CŨNG MỘT LẦN ĐI

 - Thân mến tặng các “chuẩn sinh viên”

Từ biệt nhé, Quảng Ngãi ơi, từ biệt…

Ta lên đường hòa nhịp sống sinh viên

Mười tám năm bao buồn vui, trăn trở

Bao yêu thương, tiếc nhớ, giận hờn…

Giờ gửi lại nửa mảnh hồn ta đó

Sông Trà ơi! Thôi cũng một lần đi!

Tôi đi rồi còn ai đứng ngắm

Phố Quảng giăng mùa trên cánh mưa bay

Tôi đi rồi chắc mây buồn lắm

Khúc hát mơ màng ai gửi cho mây?

Ngày mai đó em lên đồi Thiên Ấn

Tôi gửi theo mấy giọt nắng vàng

Xin thả bay… thả bay… nhè nhẹ…

Cho ấm một ngày xuân sắp sang

Tôi đi rồi từng đêm ai ra phố

Bước mơ hồ trên những lối thân quen

Xin ghé giùm quán bên đường bé nhỏ

Tìm ly cà phê đêm Noel

Tôi sẽ đi, phố nắng chiều sẽ nhớ

Đường xưa se buồn thả lá vàng bay

Người có về nghe vương trong gió

Khói hương trầm phiêu lãng chiều nay?

Từ biệt mẹ, từ biệt cha, từ biệt…

Con chim non sắp xa tổ lên đường

Gửi mẹ cha nụ hôn ngày xa xứ

Con giữ lại lòng mình bao trìu mến yêu thương

Thuở mới lớn thèm vươn đôi cánh mộng

Mơ chốn xa vời rộn rã đường bay

Giờ chân sắp đi sao lòng muốn khóc

Nào có vui gì những cuộc chia tay!...

T.T.C.T (Quảng Ngãi)
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

2 nhận xét:

  1. Trần Thị Cổ Tích rất kỳ tình trong thơ, một nhà thơ nữ Việt Nam quý hiếm. Rất tiếc môi trường thơ đương đại bị ô tạp và mỹ học xuống cấp nên vàng thau đành lẫn lộn thôi! Chúc em vui và sáng tác nhiều hơn nữa!

    Trả lờiXóa
  2. TTCT. rất cảm kích với nhận xét của nhà thơ Triệu Từ Truyền. Kính chúc nhà thơ luôn yên bình và vui cùng văn chương.

    Trả lờiXóa