Chiều đi qua vùng cỏ úa
Bàn chân chợt nhớ bàn chân
Mùa đông se buồn tim nhỏ
Đêm về biết có ai mong!
Chiều đi qua vùng trăn trở
Một đời suối nhớ thương sông
Nghe lòng âm vang tiếng sóng
Mùa xuân nắng có lên hồng?
Chiều đi qua vùng ăn năn
Mộng đời chìm theo tiếng nấc
Hạ như còn ấm môi hồng
Mà dấu chim xưa đã khuất.
Chiều đi qua vùng hoang vu
Nghe lòng vương chút sương mù
Thu gieo vàng lên mắt úa
Mai này lá chết tương tư...
N.T.N (TP. HCM)
Chiều đi qua...mỗi chiều đi qua là những nỗi buồn lắng đọng, man mác. Hay.
Trả lờiXóamột bài thơ hay....
Trả lờiXóarồi mai lưng đồi lá rụng.
quảy chiều tôi đứng lần khân.
đến đi bây giờ thôi cũng.
lá vàng chẳng thể nên xuân
Chiều đi qua vùng hoang vu
Trả lờiXóaNghe lòng vương chút sương mù
Thu gieo vàng lên mắt úa
Mai này lá chết tương tư...(NTN)
Thơ sâu lắng, man mác buồn,nhẹ nhàng hay!
Rất hay !
Trả lờiXóacám ơn Trần Võ Thành họa thơ. Chúc bạn vui, khỏe. Thân mến.
Trả lờiXóaCám ơn Tran Kim Loan, THỤ NHÂN GIANG đã đọc và cảm nhận. Chúc an vui. Thân.
Trả lờiXóa