SÔNG VẮNG MẸ VÀ EM - Thơ Nguyễn Văn Thảo




Sông…
Cuốn ký ức tôi về nơi lạ
Nụ cười em cứ thế rời xa
Con đò nhỏ, gầm cầu cũng nhỏ
Cửa biển trở mình đánh thức giấc mơ tôi…

Mẹ…
Dư âm quê mặn nồng trong giấc ngủ
Chứa chan tình ấp ủ bấy lâu nay
Con chưa khóc khi nhìn đời thiếu mẹ
Chợt lặng người sông cuốn chuyến đò ngang…

Em…
Cô em gái của phố nhỏ tôi ơi
Có nghe lời tỏ tình của gió
Đừng bỏ mặc chuyến xe giữa phố
Bỏ lại tôi giữa chốn thiếu người thân…

N.V.T (TP. HCM)



Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét:

  1. "đừng bỏ mặc chuyến xe giữa phố, bỏ lại tôi giữa chốn thiếu người thân". Bài thơ là nỗi lòng rất chân tình.

    Trả lờiXóa