Chợt ùa về kỉ niệm những ngày mưa
Nghe bụi mưa mát mềm đùa quanh má
Nằm rúc đầu trong vòng tay êm ả
Cổ tích thầm thì ngày xửa, ngày xưa...
Gió giận hờn vờn mái rạ đong đưa
Không đủ nồi, thau hứng từng chỗ dột
Mẹ không xuể tay che từng đứa một
Vừa khấn thầm vừa dõi ngóng ngoài hiên
Sấm nổ đùng, chớp loé xẹt luồn xiên
Thằng út nhát bỗng oà lên khóc thét
Đèn bong bóng cháy chập chờn leo lét
Mấy mẹ con ngồi nép một góc nhà
Hửng sáng rồi mưa gió cũng đi qua
Mở cửa ra vườn chuối nhà ngã rạp
Mấy đôi dép, đàn gà trôi mất biệt
Nước mênh mông ngập trắng cả cánh đồng
Mẹ chống xuồng trên ruộng biến thành sông
Mót chút rau oằn mình trong màu lũ
Bữa cơm trắng canh rau đồng chưa đủ
Mắt gợn sầu nhìn dòng nước dần cao
Mưa rơi đều chiều phố thị lao xao
Đêm nặng hạt dạt dào bao xưa cũ
Quê vùng lũ mẹ quanh đời lam lũ
Gửi nỗi niềm trong khắc khoải đầy vơi
T.T.T (Bình Dương)
T.T.T (Bình Dương)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét