con chim khách vỗ cánh bay luôn
chiều xuống chậm bằng hoàng hôn xám
nắng ráo đi qua mưa dầm bước vội
chợt chớm nụ bên hiên giữa tàn úa bông vườn
cành từ lâu chỉ còn lá mới
nhìn biếc xanh em tận hưởng góc nhỏ tươi non
không tiếc nuối dù chút hờn duyên phận
cần chi bông nở rợp trời!
cây cỏ bên nhà không chỉ sống tự nhiên
chúng luôn thấm đẩm tình người nồng thắm
nụ hoa biếc sẻ chia lòng xao xuyến
hạnh phúc trong em sưởi ấm nụ hoa buồn
người đã tới dù không còn chim khách
bây giờ mỗi đốm hồng gậm nhấm trên nền xanh
tia lửa nào phát sáng từ anh
thắp một chân trời hoa trổ.
Gia Định Thành, 30-7-2014
T.T.T
T.T.T
Bài thơ hay. Gửi gắm mình qua tha nhân.😊
Trả lờiXóaCám ơn Nguyễn Trí Tài, Chúc sáng tác dồi dào.Hy vọng thơ Việt Nam có bút pháp ngang tầm thơ thế giới!
Xóa