Bình Dương đất Thủ quê tôi
Đi xa bỗng thấy bồi hồi buồng tim
Nhớ tia nắng rớt xuống thềm
Dịu êm như dải lụa mềm bên sân
Nhớ thương dáng mẹ tảo tần
Một đời vất vả nhọc nhằn vì con
Nhớ hoài mái ngói nâu son
Hàng dừa êm ả trăng tròn đong đưa
Nhớ nao lòng chuyến đò trưa
Câu hò từ thuở xa xưa vọng về
Nhớ mùa trái chín sum suê
Cùng người ước hẹn câu thề thuỷ chung
Nhớ sao nỗi nhớ tận cùng
Hoá thành vị ngọt lạ lùng xuyến xao
Lòng như cơn sóng lao xao
Xa quê nỗi nhớ dâng trào trong tim.
K.N (Bình Dương)
K.N (Bình Dương)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét