Ta cứ ngỡ vùi sâu kí ức
Ngày xưa… Hoàng thị, ngày xưa*
Phố bất chợt áo ai vàng hoa cúc
Mùa thu đến tự bao giờ…
Theo em về đường dài mỗi bận
Bay bay tóc thả trong chiều
Từ phút ấy đời mình lận đận
Hàng me đợi người về rắc lá
Ta đợi em mấy nẻo phố phường
Để tri kỉ từng chỗ ngồi quán xá
Giọt si tình, từng giọt cứ rơi suông!
Vào lớp học cứ mất bài quên vở
Ngẩn ngơ hồn mộng suối mây trời
Phượng náo nức vô tư mùa thắm đỏ
Cánh chim ngàn bay lạc giữa mù khơi…
Chỉ thế thôi, và chừng thế ấy
Đủ ấm lòng suốt một đời ta
Hộc bàn nhỏ ủ hương thời thơ dại
Ngày xưa… Hoàng thị, thuở mơ hoa.
N.N.P (Đồng Nai)
N.N.P (Đồng Nai)
* Tên một bài thơ của Phạm Thiên Thư
Theo em về nắng mùa thu rơi vỡ
Trả lờiXóaLá xa cành còn tiếc nuối thời gian
Ôm giấc mộng của một thời biết nhớ
Mối tình thơ giờ lỡ một cung đàn!
"Một thời biết nhớ", cảm ơn khổ thơ của Ân, chúc vui nhiều có thêm sáng tác mới nhé!
XóaGiọt si tình, từng giọt cứ rơi suông. Thích.
Trả lờiXóaCảm ơn Anh. Chúc anh dồi dào sáng tác!
XóaChỉ thế thôi và chừng thế ấy
Trả lờiXóaĐủ ấm lòng suốt một đời ta.
Dẫu phôi phai vẫn còn kỷ niệm
Nhớ một đời,nhớ mãi khôn nguôi.
Ghé thăm Trang Quê nhà ,đọc Thuở Mơ Hoa của Anh Nguyễn Nguyên Phương thấy như lẫn khuất đâu đây những ngày xưa cũ,Thân HHT
Thật đúng, "Nhớ một đời, nhớ mãi khôn nguôi" Rất vui, HHT đã đọc thơ. N.N.P
Xóa