NGÔ VĂN KHANH DỆT MẢNH TÌNH QUÊ



VÔ ĐỀ

Én, diều dệt mảnh tình quê
Cùng đàn trẻ nhỏ thỏa thuê nô đùa

Đời người được mất hơn thua
Tuổi thơ chưa trọn đã chua… xế chiều

Thong dong sảng khoái hơn nhiều
Làm diều cưỡi gió, én điều xuân sang.


       CẢM TÁC

Trăng non mươi bữa trăng già
Rồi mươi bữa nữa lại là trăng non.
Muôn đời nghìn thuở vẫn còn
Mà con người chỉ: Vàng son một thời.
Có người nữa cuộc đời thôi
Có người chưa tới thôi nôi của mình.
Có người hưởng lắm quang vinh
Có người toàn gặp bất bình khổ đau.
Có người khó, có kẻ giàu
Người đào thế, kẻ khát khao công hầu.
Cả người gian trá cơ cầu
Nào ai tạo được phép mầu trường sinh?
Ta luôn luôn tự vấn mình
Những mong thắm đượm góc nhìn nhân văn.
Bầu trời đẹp ánh sao băng
Hồn người có áng thơ giăng… thắm đời!!!

   NGHĨA CỬ CAO ĐẸP
Tặng anh Danh Nghĩa – hiệp sĩ cầu Bình Triệu (*)

Anh lao xuống từ độ cao…nhân bản
Để nâng lên – tận vực thẳm – một tâm hồn
Nào nghĩ đến liệu mình gặp nạn
Nào đã suy hơn thiệt dại khôn?!

Chữ Nhân đã triệt tiêu chữ Khiếp
Hành động này là mệnh lệnh của trái tim
Và anh đã phát đi thông điệp:
Chẳng số phận ai đáng để bị nhấn chìm.

Cảm ơn ai lưu dùm khoảnh khắc
Dăm bức ảnh kia như ngọn đuốc lạ thường
Soi tỏ lại truyền thống nghĩa nhân đang héo hắt
Bởi đạo đức phần nào đang phủ bóng nhiễu nhương.

Bình Dương, ngày 17/5/2012
N.V.K

(*) Chiều 13-5-2012, anh Danh Nghĩa (23 tuổi, quê Kiên Giang), dũng cảm nhảy cầu Bình Triệu cứu người (một cô gái tự vẫn). Thanh Niên Online đã lưu lại chùm ảnh của nghĩa cử cao đẹp này.



Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét