Em mang mùa hạ đi đâu?
Cho hàng me lá trở sầu ưu tư
Áo dài ru gió ươm tơ
Phất phơ trăm sợi, mộng mơ kéo về
Tan trường cánh bướm vân vê
Đậu trên từng sợi tóc thề ngày xanh
Níu tay cho đến nghìn trùng
Em mang mùa hạ đi rồi!
Ve sầu đánh thức, tuổi đời mênh mông
Lơ thơ với cánh phượng hồng
Hàng cây đứng lặng ngóng trông mỏi mòn
Em đi mùa hạ vợi buồn
Đất trời như bỗng dỗi hờn đôi chân…
Nỗi lòng canh cánh bâng khuâng
Rêu phong in dấu, bụi trần thời gian
Em mang mùa hạ ngỡ ngàng
Cúi mình anh nhặt lá vàng đầy sân
Nôn nao mấy thuở đêm nằm
Nghe lòng mọc cánh, tháng năm hẹn hò
Nguyễn Văn Ân(Bình Dương)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét