Vạt nắng nào còn sót lại bên thềm?
Cho ta gởi chút hoàng hôn chưa tắt
Sưởi hồn em ấm trời thu ly biệt
Lá rụng đầy mộ vắng ủ sương đêm ...
Em ra đi bỏ tình ta tan vỡ
Ánh trăng ngà lành lạnh rớt qua khe
Bao kỷ niệm chất đầy khung cửa nhớ
Dấu chân mòn in đọng lối em về!
Ôi thương quá! Tà áo vàng úa nắng
Nhè nhẹ bay trong gió - Hẹn chiều xưa!
Vai thon gầy ôm lấy mộng say sưa
Đôi mắt biếc thả hồn ta phiêu lãng …
Có ngờ đâu đó là Đêm định mệnh!
Màu áo vàng đượm sắc nắng thu tan
Màu áo vàng là màu lá đang tàn
Ta khóc ngất hay tin em gặp nạn
Trên đường về khuya ấy ngập tang thương!
Em ra đi không một lời từ tạ
Để mình ta như xác ướp tương tư
Để hằng đêm nhớ ai ngồi tư lự
Nhìn khói mây buồn lơ lững mỗi mưa thu!
Sài Gòn, cuối Thu 2011
N.N.T
Bài thơ gợi buồn xao xác như chiếc lá thu rơi!
Trả lờiXóaRất vui được Chị/Cô Nguyễn Thị Mây ghé HQN và đồng cảm, chia sẻ cùng MATT _” gợi buồn xao xác như chiếc lá thu rơi !”
Trả lờiXóaCảm ơn Chị/Cô NTM và chúc luôn vui và bình an !
Em cũng rất cảm ơn anh NHD đã đưa MATT lên HQN hôm nay !Chúc Anh khỏe& vui nhé !
bài thơthật hay em đọc xúc động miên man ...Chưa bao giờ em đọc thư tình cuả anh trai nha
Trả lờiXóaChúc anh hạnh phúc với chị và các cháu... Thư tình hay nhưng chiếc nôi h/p gia đình giữ....Em gái TTHT
"Chúc anh hạnh phúc với chị và các cháu...Thơ tình hay nhưng chiếc nôi h/p gia đình giữ..."-Hahaha...
XóaHiếu Thảo ơi!
Đây là bài thơ, anh viết thay "chuyện tình" bi thương của bạn anh đấy!(Không phải của anh trai đâu?) Nếu hổng tin em vào xunau, sẽ có phản hồi về "mối tình" ấy...
Cảm ơn em đã ghé đọc thơ...cũ rích của anh nha!