TRẢ LẠI CHO EM - Thơ Phan Nguyễn Châu Uyên
Trả lại cho em người tình cũ
Để đêm về không dị mộng bên tôi
Em mơ màng trầm tư trong héo hắt
Tóc mai phai nhòa nhạt làn môi
Tôi mỏi cánh bay, trở về xóm cũ
Dáng liêu xiêu bóng ngã đường xưa
Người đi xa, mình em ở lại
Ta gắn vào nhau một thoáng tình cờ
Vùng đất mới một thời đạn lửa
Mảnh bom xen ngô sắn mưu sinh
Em cuốc tôi cày bàn tay rướm máu
Dáng em gầy nắng quái lung linh..
Em quyền quý, tôi một đời rong ruổi
Lá vàng bay ngọc nát xót xa lòng
Gót sen hồng em tần tảo long đong
Tôi vắt mồ hôi vun đầy cơn bỉ cực
Tôi đưa em vào rừng sâu
Tôi đưa em ra biển lớn...
Bến bờ xa mong tìm lại đường bay
Mộng hải hồ xưa, tìm ở chốn này
Đêm nguyệt tận mây ru hồn viễn xứ
Đêm trùng dương sóng bạc đầu cô lữ
Mong trả về em
bóng dáng của người xưa...
2011
P.N.C.U
Đêm nguyệt tận mây ru hồn viễn xứ
Trả lờiXóaĐêm trùng dương sóng bạc đầu cô lữ
Mong trả về em
bóng dáng của người xưa...
Mình thích nhất những câu này.