XAO LÒNG CAO NGUYÊN – Thơ Bùi Hoài Vân


                Vượt bao đèo dốc chập chùng
                Mà lên với núi với rừng
                Đất của một thời hoang dã
                Ché rượu cần cong vành môi
                Những ngôi nhà thấp thoáng ven đồi
                Em đã gần hay em còn xa
                Mà mây trắng lắm phía kia trời
                Đã có lần anh dong ruổi khắp nơi
                Là đi tìm thương nhớ của một thời
                Ba dan cháy khát
                Còn lòng anh dịu lại
                Để lắng nghe tiếng của núi đồi
                Âm vang trong cồng chiêng dữ dội
                Những điệu múa cứ vòng lên sôi nổi
                Cháy bập bùng ngọn lửa ước mơ
                Anh cứ đi
                Như đang giữa trời thơ
                Bạt ngàn
                Rừng cao su thẳng tắp
                Những đồi chè
                Rẫy cà phê mọng trái trên cây
                Để đêm nay
                Anh thức với trời mây
                Với cao nguyên lộng gió
              
                Đất này có em ở đó
                Là suối nguồn trong mát
                Là bầu trời xanh
                Chim ngàn vẫy gọi
                
                Bây giờ
                Cao nguyên là mong mỏi
                Đợi chờ
                          khắc khoải
                                        trong anh!
                B.H.V


Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét