BÀI THƠ CHẢI TÓC – Thơ Tiểu Mục Đồng(*)



Một đời bà tôi chải tóc
Chiếc lược sừng trâu
Mắc kẹt tuổi mây trời



Xế nào mẹ tôi chải tóc
Búi ngày cao hơn
Lời thề thủy chung
Những vết chân chim như nhìn lên mái đầu hoa râm khó hiểu.

Đêm nào cô tôi chải tóc
Nâng suối tóc qua eo
Khóc ròng rã giấc nạ dòng
Rồi vò xù lên rối tung cuộc đợi

Sớm!
Chị tôi cũng vừa chải tóc
Lúc lắc đôi vai
Mỉm cười trong giấc mơ thiếu nữ
Đôi mắt xuân thì thấy gì ở xa xăm
Có thấy bà tôi? cô tôi? chị tôi? và mẹ?
Vẫn sớm ngày vào ra ngạch cửa
Nhưng chưa bao giờ chải mượt bóng thời gian.
T.M.Đ
(*)Trong Tạp chí Văn nghệ Bình Định số 1 (bộ mới)

Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

3 nhận xét:

  1. “BÀI THƠ CHẢI TÓC”, rất hay đầy cảm xúc !
    Mở đề thật ấn tượng :

    “Bà tôi chải tóc
    Chiếc lược sừng trâu
    Mắc kẹt tuổi mây trời …” Tôi thích chữ “mắc kẹt” này !

    Với hình tượng “chải tóc” , Tác giả đã vẽ nên những phận đời phụ nữ như đang chải …cả cái hạnh phúc, thủy chung hay sự chịu đựng , dày vò , đổ vỡ…

    Trả lờiXóa
  2. Bà chải tóc/Mẹ chải tóc/cô chải tóc/chị chải tóc…nhưng vẫn không chải mượt bóng thời gian. Một dòng cảm xúc như dòng thời gian chảy, len vào tận ngóc ngách trong tâm hồn tôi, dòng thời gian cứ chảy, thân phận của những người phụ nữ mong manh, chịu đựng, hy vọng để mong tìm thấy hạnh phúc, tình yêu và sự sống…trong cõi đời này. Cám ơn TMĐ bài thơ rất hay.

    Trả lờiXóa