VIẾT CHO CON - Thơ Hàn Dã Thảo


Con tôi cầm lược ngửa nghiêng
chải cho rụng hết ưu phiền mẹ cha
gương con trong sáng nhất nhà
lòng con còn sáng hơn là tấm gương

tóc con đầy cả mùi hương
có dòng sữa mẹ bình thường chảy qua
có mồ hôi mặn của cha
còn nghe tiếng kể chuyện bà mỗi đêm
con ơi mái tóc con mềm
lược thương càng chải càng thêm xanh màu
mắt con thấy suốt đêm sâu
nhìn sông sông hát nhìn đồi đồi xanh
ngày mai trên những cây cành
nụ hoa con nở thơm lành mùa xuân
đất trời trong sáng mênh mông
nhìn con mẹ thấy trăng rằm mới lên.
H.D.T
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

4 nhận xét:

  1. MÌnh rất thích bài thơ này vì cảm xúc chân thành của tác giả

    Trả lờiXóa
  2. Lời thơ HDT bình dị, thật ấm áp, nhiều cảm xúc, lắng đọng một tình yêu thiêng liêng.

    Trả lờiXóa
  3. Chào Mây và Kim Đức,
    Nhà thơ Hàn Dã Thảo quê quán Nhơn Khánh, An Nhơn, Bình Định, đã mất năm 1985, lúc anh chỉ mới 43 tuổi. Trong dịp về quê vừa rồi, HD đã chép lại qua trí nhớ của bạn bè anh để post lên Hương Quê Nhà, chia sẻ một trong những bài thơ hay của anh. HD rất vui vì đã được Mây và Kim Đức chia sẻ! Thân mến!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hồi mới về quê, các anh nhà cậu Sáu tôi đã rất tự hào & hay kể về anh Minh. Đến lúc ấy tôi mới biết người mà chú hàng xóm hay chê đấy lại chính là anh Minh của mình. Chỉ tiếc la do hay chuyển nơi sống nên tôi đã không giữ được tập thơ của anh Minh in trước giải phóng.

      Xóa