THƠ LINH PHƯƠNG
Sớm mai nào thức giấc
Mộng mị vòng tay anh
Em vẫn còn ngây ngất
Hôm qua trận bão tình
Hôm qua giọt cuối cùng
Mơ hồ mùa ngâu rớt
Rừng em giờ ẩm ướt
Lối vào ngõ thiên thai
Trắng ngần đôi bờ vai
Mười sáu trăng nguyệt thực
Đất trời thơm mùi ngực
Em khỏa thân đợi chờ
Anh úp mặt ngủ nhờ
Vùng núi đôi xinh xắn
Ngày Đà Lạt quá ngắn
Đêm Đà Lạt thì sâu
Thôi thả hết buồn đau
Sớm mai nào thức giấc
Đà Lạt ơi ! Đừng khóc
Mai anh về Sài Gòn
Tạm biệt nhau bao lần
Chân bước đi không nỗi
Thơ thay lời anh nói
Gởi Đà Lạt và emL.P
0 nhận xét:
Đăng nhận xét